“Yuuki, cùng ăn trưa nào.”
Okita Chihiro, người ngồi trước tôi quay xuống rồi đặt bentou lên bàn.
Chihiro là một trong số ít người bạn mà tôi có, với tính cách nhẹ nhàng, thân thiện và hòa đồng với mọi người. Tôi với cậu ấy trái ngược nhau hoàn toàn.
Mắt, mũi trông hệt con gái, vóc dáng thì mảnh mai cùng với chiều cao hơi khiêm tốn bên cạnh mái tóc cắt ngắn nữa, nếu không mặc đồng phục nam sinh thì hẳn ai cũng tưởng đây là một đóa hồng.
Có lẽ chính vì điều này mà cậu không chỉ nổi tiếng với phái yếu, mà còn cả phái mạnh nữa.
“Nay Chihiro cũng đem bentou đi à. Cậu ăn vầy có đủ no không thế?”
Hộp bentou khá nhỏ, trông như khẩu phần ăn của một cô gái đang ăn kiêng. Có cảm tưởng thức ăn trong hộp sẽ biến mất chỉ sau hai gắp.
“Mình ăn vậy no rồi. Còn Yuuki chỉ ăn mỗi hai cái bánh mì thôi à?”
“Vừa nãy mình ăn chút cơm nắm rồi, với lại ăn nhiều quá thì đến chiều buồn ngủ lắm.”
Nãy tôi ăn nhanh lúc giải lao giữa hai tiết, nên giờ thế này là đủ rồi.
“Cậu cần ăn nhiều hơn để mau lớn đó, biết không?”
“Mình không muốn nghe Chihiro nói câu đó đâu.”
Khi Chihiro, một người mảnh khảnh, ăn ít nói thì lại có sức thuyết phục lạ kì. Dẫu vậy, sự quan tâm của cậu ấy với tôi cứ như là của một cô bạn gái vậy, khá là nhột.
Có lẽ là bởi vẻ ngoài nhìn như con gái kia khiến tôi nghĩ vậy chăng?
–Chắc cảm giác có bạn gái là thế này, nhỉ?
Tôi có bạn tình, nhưng không có bạn gái, và sẽ không bao giờ có quan hệ yêu đương với Takai. Dẫu có làm tình với nhau đi chăng nữa, nói cho cùng, tôi cũng chỉ là một tên mờ nhạt mà thôi.
“Mình cũng muốn lớn hơn chứ, nhưng bụng mình thì quá nhỏ, nên ăn thế này là ổn rồi.”
“Cậu có phải con gái không đấy?”
“Yuuki tệ quá đấy. Mình chỉ lo cho cậu thôi mà.”
Khi Chihiro phồng má và bĩu môi trông – rấttt dễ thương. Dễ thương đến mức tôi còn không biết liệu cậu ấy có phải con trai hay không.
“Ước gì Chihiro là bạn gái mình nhỉ…”
“Yu-Yuuki! C-Cậu nói gì vậy! H-Hai đứa mình là con trai mà…”
“Ha, đùa đấy. Mà, mình cũng chẳng có ý định đấy đâu, đừng lo. Vì mình cực kì ‘normal’ [note42885] mà.”
“Mou… Thực sự cậu không nên làm vậy đâu. Như vậy hại tim lắm đó.”
Chihiro hơi đỏ mặt.
“N-Nhưng, quan trọng hơn, sáng nay cậu nói chuyện với Uehara-san nhỉ. Lạ thiệt đó.”
Cậu ấy xấu hổ rồi ép tôi chuyển đề tài cuộc trò chuyện.
“Hừm, chắc vì tối qua hai đứa tình cờ gặp nhau trên phố thôi. Bọn này cũng chả phải là quá thân đâu, với lại mình không hợp với cái nhóm đó.”
Nói xong, tôi nhìn về nhóm nơi Uehara-san và Kurashima đang đứng. Rồi mắt tôi chạm mắt Uehara-san, cổ khẽ vẫy tay chào trước cặp đồi đồ sộ ấy.
“Hình như Uehara-san đang vẫy tay với Yuuki nhỉ.”
Tôi bơ Uehara-san và hướng mắt ra khỏi nhóm nhỏ. Nếu dính vào Kurashima lần nữa thì mệt lắm đây.
“Yuuki, cậu ổn chứ? Cậu vừa bơ nhỏ đấy.”
“À, kệ đi. Mình thực sự không muốn liên quan tới bên đấy đâu.”
“…Nhưng, xem ra là không có được rồi.”
–Ể? Trong chốc lát, tôi chẳng hiểu Chihiro đang nói gì.
“Khoan đã! Tôi vừa vẫy tay chào cậu mà, đừng phớt lờ nhau như thế!”
Uehara-san rời khỏi nhóm và tới chỗ chúng tôi.
“À…. Xin lỗi. Trong mấy cậu nói chuyện vui quá, tôi không muốn làm phiền.”
Tôi đánh trống lảng, chứ không nói thẳng toẹt là “Cậu phiền thật đấy”, nhưng có vẻ việc lúc nãy lờ cổ đã phản tác dụng rồi.
“Nhân tiện… Hai người trông giống một cặp nhỉ. Tôi có thể thấy hai người tán tỉnh từ tít sau đấy.”
Uehara-san nhìn tôi và Chihiro, rồi nói một câu gây sốc.
“Ee~e!? Cả hai chúng tôi đều là con trai mà. Như vầy nó...”
Chihiro có vẻ mất bình tĩnh, nhưng tại sao tôi lại thấy cậu ấy vui nhỉ…? Tại sao cậu vừa bồn chồn vừa hạnh phúc thế?
Tuy cảm thấy lạnh sống lưng, nhưng tôi sẽ vờ như không thấy vậy.
“Okita-kun đúng là có sức quyến rũ hơn đa số các cô gái quanh đây nhỉ. Đến Touyama còn không phủ định điều đó còn gì?”
Uehara-san vừa nói điều gì đó rất đáng sợ mà không hề do dự.
“Oi, dừng lại đi. Đó chỉ là giỡn thôi, dù cho Chihiro có nữ tính đến mấy chăng nữa.”
Hihi, Uehara-san tinh nghịch cười như một đứa trẻ. Thế là tôi đang bị chế giễu nhỉ.
–Hửm?
Từ từ, tôi thấy có ai đó đang nhìn tôi. Hãy thử tìm kiếm chủ nhân của ánh mắt đó mà không di chuyển đầu nào, chỉ dùng mắt thôi.
Có vẻ Takai và… Một người khác nữa, Kurashima đang nhìn chằm chằm về phía tôi với đôi mắt nheo lại. Chà, có lẽ Kurashima hoàn toàn không thích việc Uehara-san đến chỗ tôi. Thật xui khi đêm qua gặp Uehara-san và nói chuyện với cổ.
Còn Takai thì… Tính đến bây giờ, cổ vẫn cho tôi ăn bơ đẹp. Nhưng hôm nay có chuyện gì à? Là bởi có liên quan đến Uehara-san à?
Tôi đã nghĩ tôi hiểu Takai, nhưng thực sự là không. Khi còn đang thắc mắc chuyện gì đang xảy ra, tiếng chuông báo chuẩn bị vào tiết chiều vang lên.
“Sắp hết giờ nghỉ trưa rồi, tôi đi vệ sinh đây.”
Nói xong, tôi kết thúc cuộc trò chuyện với Uehara-san vì không muốn Kurashima cứ nhìn chằm chằm vào tôi nữa.
–Lát nữa hỏi Takai sau vậy.
Vừa lẩm bẩm, tôi vừa bước vào nhà vệ sinh.
===
Btw, hôm qua iem iêu có gửi cái ảnh minh họa của artist :3
Nói sao nhỉ... Takai-san có vẻ là một người không mấy "thánh thiện", còn Uehara-san thì ngược lại, đích thị là một "thánh nữ"...
Còn ai nói gì thì nói, tôi vẫn
nhé. Sẽ không phải như Oregairu, là trai 100% đâu. Toi tin Chihiro là nữ chính của bộ truyện này, nên hãy đẩy con thuyền ra khơi nàoooo!!!