Điện thoại của Trương Hàn để trên tủ cạnh giường khẽ rung, phát ra vài tiếng nhỏ. Trương Hàn cầm điện thoại lên xem, bấm nút nghe nói nhỏ.
-"Đợi tôi một chút" Nói xong hắn bước xuống giường mở cửa ban công ra ngoài.
-"Được rồi nói đi" Trương Hàn lúc này mới lên. Vì sợ Hàn Tử Tuyết thức giấc nên từ nãy đến giờ hắn hành động rất nhẹ nhàng.
.....
-"Gửi mail cho tôi đi. Cô cho người âm thầm theo dõi cô ta, có gì bất thường phải báo ngay cho tôi"
-"Trương Hàn" Hàn Tử Tuyết gọi nhỏ.
-"Cứ làm như vậy đi" Trương Hàn liền cúp mày quay trở phòng.
-"Tôi đánh thức chị à? Sao không ngủ thêm chút nữa?" Trương Hàn khẽ vuốt tóc Hàn Tử Tuyết đầy cưng chiều.
-"Ngủ đủ rồi. Ngủ nữa để tôi thành heo à?" Hàn Tử Tuyết dụi dụi mắt, nói giọng đầy ai oán.
-"Vậy thì con heo xinh đẹp này cứ ở nhà đi, tôi sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ để nuôi con heo nhỏ này" Trương Hàn nói nhỏ vào tai cô, nói xong còn khẽ thổi hơi một cái khiến cô thở hắt.
-"Ai khiến cậu nuôi. Xí, tránh ra" Hàn Tử Tuyết nhanh chóng tụt xuống giường chạy nhanh vào nhà tắm đóng cửa lại. Cô đứng ở trong còn nghe thấy tiếng cười đắc ý của hắn. Hắn ta đúng là tên mặt dày.
-"Lát chị có muốn đi ăn ở đâu không?" Trương Hàn ngừng cười, đi đến dựa vào cửa nhà tắm.
-"Không. Tôi muốn ăn ở nhà, cậu nấu nhá" Hàn Tử Tuyết nói từ trong vọng ra.
-"Vậy chị muốn ăn gì?"
-"Tùy cậu. Giờ đi ra ngoài ngay, tôi biết cậu đang đứng ở cửa đấy"
Trương Hàn khẽ cười mở cửa đi ra khỏi phòng. Khoảng tầm phút sau, Hàn Tử Tuyết đi từ trên cầu thang xuống.
-"Oa, thơm quá" Hàn Tử Tuyết chạy nhanh vào bếp ngồi xuống ghế.
-"Biết vậy thì ăn nhiều một chút" Trương Hàn dọn thức ăn lên bàn.
Hàn Tử Tuyết bỗng nhớ ra gì đó, chạy lên tầng rồi quay lại trên tay có một chai rượu vang cùng hai cái ly.
-"Uống chút rượu chứ?" Hàn Tử Tuyết lắc lắc cái ly
-"Tửu lượng của tôi cao lắm đấy" Trương Hàn cười
tiếng sau.......
-"Cậu kia... Cậu là ai?" Hàn Tử Tuyết nheo mắt, khuôn mặt đã đỏ lên vì men rượu
-"Chị nhìn kĩ xem tôi là ai" Trương Hàn bật cười. Xem ra cô đã say đến nỗi không nhận ra được hắn rồi.
-"Trông cậu rất giống thằng nhóc vô lại tôi quen nha" Hàn Tử Tuyết chống cằm khẽ thở dài
-"Sao vậy, anh ta khiến chị phiền não à?" Trương Hàn cũng chống cằm, chăm chú nhìn cô
-"Phải. Thằng nhóc đó thích tôi đó. Haha" Hàn Tử Tuyết ngửa cô uống cạn ly rượu
-"Chị thấy cậu ta như thế nào?" Trương Hàn hỏi nhỏ, trên mặt có chút gì đó mong chờ
-"Tôi thấy cậu ta rất tốt, cũng rất quan tâm tới tôi. Tôi thấy nhiều người nói cậu ta lạnh như băng nhưng tôi lại không thấy vậy. Tôi thấy cậu ta rất tốt bụng, ấm áp, tôi cũng rất quý cậu ta. Bên cạnh cậu ta tôi cảm thấy rất an toàn. Nhưng lại không phải là cảm giác an toàn của một người bạn mà là như một người đàn ông dành cho người phụ nữ của họ"
-"Chị có chút cảm giác nào với cậu ta không? Một chút cũng được"
-"Qua nhiều lần tiếp xúc tôi cũng có chút cảm giác. Chắc tôi điên rồi" Hàn Tử Tuyết khẽ cười
Trương Hàn nghe xong vui mừng như điên. Vậy là cô cũng có chút cảm giác với hắn.
-"Tử Tuyết, chị...."Trương Hàn quay ra đã thấy cô nằm ngục xuống bàn ngủ ngon lành
Trương Hàn đành phải bế cô lên phòng rồi đặt xuống giường nhưng ai ngờ cô lại cứ túm chặt lấy áo của hắn, gỡ thế nào cũng không được. Trương Hàn đành phải leo lên giường nằm ngủ cạnh cô. Hàn Tử Tuyết liền lăn vào trong lòng Trương Hàn, à ừ vài tiếng rồi tiếp tục ngủ.
Trương Hàn khẽ cười đưa tay kéo vài sợi tóc của cô ra phía sau. Khẽ hôn lên trán cô.
"Anh yêu em. Ngủ ngon"