Tôi khôi phục ký ức từ kiếp trước sau cú sốc khi bị hủy bỏ hôn ước.
Tôi mà nói thế thì, hoặc các ông anh trai bảo vệ em gái thái quá của tôi sẽ lập tức gọi bác sĩ, hoặc mẹ tôi sẽ nghĩ rằng tôi rèn luyện chưa đủ tốt và bắt tôi phải luyện tập còn khổ cực hơn nữa.
Tóm lại đó là lí do tại sao khi tôi về nhà trong trạng thái đau cùng khổ tận vì bị đá, tôi vẫn quyết định tự mình phân tích tổng quát tình hình này. Đêm qua tôi may mắn là khi bảo rằng mình không muốn ăn và không có tâm trạng để tiêu hóa gì cả, cả nhà cứ tưởng tôi vẫn bàng hoàng vì bị đá, vì thế họ cũng chẳng đả động gì hơn vào kế hoạch tương lai của tôi.
Nhờ thế mà tôi tránh được mấy ánh nhìn dò xét rồi lẻn ra dễ dàng. Thường thì rất khó để trốn ra khỏi dinh thự kể cả vào ban đêm nhờ vào năng lực xuất sắc của các nhân viên dưới trướng Nhà D’Authrice Ducal. Nhưng lần này thì khác, khi tôi bảo tôi chỉ muốn đi dạo, chẳng ai nói gì cả.
Sẽ rất tệ nếu họ phát hiện ra ý định thật sự của tôi là đi gặp Quỷ Vương.
(Cho dù các anh có chiều tôi thế nào đi nữa, tôi không nghĩ là họ sẽ dễ dàng bỏ qua. Chưa kể cái ông bố kia nữa.)
Tôi là――Irene Loren D’Authrice.
Đó là tên hiện tại của tôi. Con gái độc tôn của Gia Tộc D’Authrice Ducal, một trong những gia đình quyền quý nhất Vương Quốc Elmeier, và có liên hệ huyết thống với hoàng tộc. Cha tôi là Thủ Tướng, mẹ tôi là cháu gái của Vương Hậu Dowager, một nữ công tước nổi tiếng trong quân đội và giới quý tộc. Ngoài bố mẹ và tôi, còn có ba ông anh trai.
Irene, là con gái út và độc nhất của gia tộc, lớn lên trong sự yêu quý của mọi người, đặc biệt là các anh. Nhưng Irene biết rõ rằng họ cưng chiều cô không phải vì cô là con gái duy nhất, mà là vì cô không thể nào là đối thủ của họ.
Cô luôn cảm thấy lạc lõng. Cho dù cố gắng biết mấy, cô vẫn không thể giỏi bằng các anh của mình, luôn xuất sắc trong mọi lĩnh vực. Mẹ cô luôn khuyên nhủ Irene, người lúc nào cũng bối rối về vai trò của bản thân. Mẹ nói rằng phụ nữ có chiến trường khác với cánh đàn ông.
Irene dần hiểu được ý của mẹ khi cô lên tám. Đó là lúc cháu trai của Vương Hậu Dowager, một hoàng tử tên Cedric Jeanne Elmeier, quỳ xuống trước cô, cầu hôn.
Cảm giác như đang trên chín tầng mây ấy. Cedric quả là một người đàn ông tuyệt vời và cô đã nghĩ rằng nếu mình được một người như thế cầu hôn, cô cảm thấy mình cần thiết phải trở thành một người xuất chúng.
Nếu cô cưới anh, cô sẽ trở thành Hoàng Hậu. Cha cô bảo rằng cô cần phải trở nên cực kỳ đặc biệt mới xứng đáng với danh hiệu Hoàng Hậu. Đó là lần đầu tiên Irene được gia đình kỳ vọng.
Tôi đã vật vã cố gắng học tất cả những lễ nghi, khiêu vũ, từ khoa học xã hội, kinh tế đến chính trị, chỉ để trở thành ai đó xứng với anh ta. Cứ giả sử chúng ta sẽ nguy kịch thế nào nếu bị ai đó ám sát, để tránh trở thành gánh nặng, tôi còn học thêm cả kiếm thuật.
Nếu tôi có thể làm nhiều thứ, Cedric sẽ tin tưởng tôi hơn. Mọi người cũng sẽ khen ngợi tôi. Điều đó khiến tôi thấy hạnh phúc, đó là lí do tôi cố gắng để cải thiện bản thân.
Cứ như vậy, tôi chẳng nhận ra từ lúc nào tôi biến từ「quý phi có khả năng bảo vệ mọi người thành một quý cô kiêu ngạo lúc nào cũng hách dịch」.
Từ đầu tôi đã có tham vọng chiến thắng vì muốn ganh đua với các anh. Tôi không thể từ bỏ thứ mà tôi cho là đúng, nên tôi nói luôn những gì tôi đang nghĩ, với tính cách này tôi cứ bị hiểu lầm suốt.
Tới lúc nhận ra thì tôi đã trở thành kẻ đáng ghét nhất học viện, tôi không bao giờ nghĩ rằng Cedric, người mà tôi hi vọng sẽ hiểu tôi nhất, lại từ bỏ tôi.
Có khi nếu tôi là một cô gái dễ thương và yếu đuối, mọi chuyện đã khác. Irene hiện tại, chỉ một chút thôi, cũng có thể đưa ra suy nghĩ tiêu cực như thế.
Bởi vì cô biết cô nên nghĩ như thế nào sau khi đã chơi hết game này.
(Thú thật thì, tôi không quan tâm lắm những gì người khác nghĩ về mình….. mặc dù tôi nói thế, cũng không hẳn là tôi không muốn chấn chỉnh lại bản thân. Cho dù tôi có sở hữu ký ức từ kiếp trước đi nữa.)
Từ đầu, lúc ký ức cũ trở về, tôi vẫn chỉ nghĩ đó là vài mảnh vụn từ giấc mơ của mình.
Khoa học và xã hội ở nơi gọi là Nhật Bản, tân tiến hơn rất nhiều so với Vương Quốc này. Nhưng do tôi bệnh nằm liệt giường cả năm trời, và không thể tận hưởng tuổi trẻ chỉ vì tuổi thọ quá ngắn mà tôi không có nhiều ký ức về nơi đó lắm. Nhưng chắc chắn rằng tôi là một con nghiện otome game, cảm xúc mạnh mẽ nhất mà tôi nhớ được từ nơi đó là 「Tôi muốn tận hưởng tuổi trẻ, và nếu có thể, thử yêu ai đó và ước gì nó giống như otome game.」 .
Trong số game tôi đã kinh qua, có một game tên 『 Khúc hùng ca của Thánh Nữ và Quỷ Nương 』. Nội dung kể về Thiếu Nữ sở hữu Kiếm Thánh trong truyền thuyết, lấy bối cảnh châu Âu viễn tưởng, ở một vương quốc tên Vương Quốc Elmeier ―― thế giới hiện tại mà Irene đang sống.
Trong game, “Irene” là vị hôn thê của Anh Hùng Cedric, một nhân vật cần điểm rất cao để chinh phục. Cô cũng là nữ phản diện điển hình, lạm dụng quyền thế là con gái của Công Tước để phá hoại con đường tình ái của nữ chính. Còn Lilia, là con của thường dân vừa được gia nhập tầng lớp quý tộc, chuyển đến học viện, không thể tránh khỏi bị các học sinh khác bắt nạt. Vào sâu hơn route chinh phục Cedric, chàng sẽ dần mất thiện cảm với Irene, từ đó dẫn đến việc hủy bỏ hôn ước.
Tôi có thể cười hả hê vào mặt “Irene” ở trong game, nhưng tôi không thể nào cười vào mặt Irene ở hiện tại.
Tệ hơn nữa, nếu chuyện này tiếp diễn, Irene sẽ chết.
Trong route bình thường của Cedric, nữ chính Lilia sẽ trở thành hiện thân của Thánh Nữ nắm giữ Kiếm Thánh và được ca tụng là Thánh Nữ Cứu Thế; nhưng trước khi điều đó trở thành sự thật, Thánh Nữ phải đánh bại Quỷ Vương, người sẽ thức tỉnh thành Trùm Cuối.
Là Quỷ Vương mà Irene vừa mới cầu hôn.
Claude Jeanne Elmeier. Nếu như những gì cô nhớ về game là đúng, anh ta hiện 24 tuổi, lớn hơn Irene đến 7 tuổi. Là anh trai cùng cha khác mẹ của Cedric và là cựu Thế Tử của Vương Quốc Elmeier.
Nhưng dựa theo truyền thuyết của Thánh Nữ nắm giữ Kiếm Thánh, hắn ta là hiện thân của quỷ vương vì được sinh ra với đôi mắt đỏ rực và sức mạnh kinh khủng mà không con người nào có thể đọ được. Nghe đồn, nếu ai đó cả gan đụng vào một góc móng tay của hắn, cả đội quân quỷ sẽ xông đến và tiêu diệt kẻ đó. Trên hết, hắn được yêu mến bởi mọi yêu ma quỷ quái và chúng cũng sẵn sàng hi sinh mạng sống chỉ để hoàn thành mệnh lệnh từ hắn. Nếu đó không phải là quỷ vương thì tôi không chắc là ai nữa.
Từ bé Claude đã đối mặt với vô số lần ám sát nhưng mọi lần như một, đều thất bại vì có yêu quái bảo vệ. Loài người không ngán mọi sức lực để ngăn cản hắn ta lên ngôi, và cuối cùng thỏa hiệp sẽ lờ đi sự tồn tại của hắn nếu hắn yên ổn sống trong lâu đài bỏ hoang này.
Hầu hết mọi route đều sẽ đánh thức Quỷ Vương và đối đầu với nữ chính cùng đối tượng để chinh phục. Có một cái kết mà hắn ta hủy diệt cả vương quốc, cũng có một kết cục mà hắn ta bị giết bởi Thánh Kiếm xuất hiện từ cơ thể của Lilia. Giữa cuộc hỗn loạn đó, Irene sẽ chết.
Có đoạn mà Claude, sau khi trở thành Quỷ Vương, bị xé xác bởi một luồng ánh sáng, và cũng có đoạn hắn ta trở thành vật tế cho buổi lễ hồi sinh Quỷ Vương. Có nhiều diễn biến tàn bạo hơn cho cái chết của hắn. Irene thì khác, vì sự kiện lớn nhất của cô là bị hủy bỏ hôn ước, *nhà sản xuất còn chả thèm quan tâm đến sự phát triển của nhân vật này.
(Nếu mà có giết quách cô ta đi thì người chơi còn chả thèm ý kiến!)
Những người bị giết có phải là rơm là rạ đâu chứ. Irene đây chẳng hạn, cô là một đứa trẻ đáng thương ―― mặc dù cô chắc chắn có nhiều vấn đề trong thái độ và hành vi ứng xử.
Nhưng trong thực tế chỉ có một người mới là nguồn gốc của mọi vấn đề trong game.
Trong lúc suy nghĩ về tình thế hiện tại, tiềm thức của tôi dần tỉnh lại. Là vì tôi nghe thấy giọng nói.
「……thế sao ngài lại chăm sóc con nhỏ này?」
「Ta không có ý đồ gì đâu」
「Tôi mừng là không, một thành viên của Hoàng Tộc nên đối xử tử tế với phụ nữ」
Có ba giọng nói, tất cả đều là đàn ông.
(Nếu mình không nhầm, anh ta có hầu cận từ phe quỷ và hầu cận từ phe người…… trong CGs cả hai đều rất đẹp trai…….)
Trong lúc còn đang nửa tỉnh nửa mơ, Irene đang so sánh những kiến thức trong game với thực tại.
「Hoàng Tử nào chứ? Ngài ấy là Quỷ Vương. Một thực thể không thể nào so sánh với con người được」
「Người này là Nhất Hoàng Tử của Vương Quốc Elmeier. Tôi không muốn từ bỏ ngài đâu. Một ngày tôi chắc chắn sẽ kiếm cho ngài một cô gái xứng đáng và xây dựng một gia đình đầm ấm!」
「――Keith. Ta phải nói bao nhiêu lần là ta không có mong muốn đó」
Đúng vậy, hầu cận con người tên là Keith. Là bạn thời thơ ấu của Quỷ Vương, một quý ông ấn tượng và lịch lãm với mái tóc xoan màu hồ đào. Khi còn bé, có lần anh ta được Quỷ Vương cứu, kể cả sau khi Claude bị xua đuổi bởi loài người, anh vẫn quyết định đi theo ngài.
「Nhưng người này đến cầu hôn Claude-sama, đúng không? Mặc dù theo tin đồn, cô ấy không phải là người tốt, chúng ta vẫn nên khen ngợi gu đàn ông của cô ta vì cô ấy chọn Claude-sama」
「Chỉ thế thôi phải không? Nhưng nếu chính mồm Quỷ Vương bảo ngài muốn giữ lại con nhỏ loài người này, thần sẽ đi chuẩn bị」
「Ngươi khỏi cần làm thế, Beelzebuth」
Beelzebuth là hầu cận từ phe quỷ. Sở hữu mái tóc dài, người đẹp băng lãnh, và là *một con quỷ nghe bảo còn đê tiện hơn con quái vật xấu xí nhất. Anh ta là cận thần của Quỷ Vương Claude, nghe theo mọi mệnh lệnh từ vị vua.
「Được rồi, Claude-sama. Dù sao thì với cái danh tiếng đó, cuối cùng cô ta cũng phải ở lại lâu đài này thôi; tôi sẽ chắc chắn giáo dục cô ấy đàng hoàng, để cô ta có thể trở thành một cô dâu xứng tầm với Claude-sama」
「Ta đã bảo ngươi rồi, ngươi không cần làm thế mà Keith」
「Vậy người sẽ đích thân chuẩn bị cho con nhóc này à Đức Vua?」
「Sao hai ngươi cứ cố gán ta với cô ấy thế……?」
「Tại vì ngài đâu thực sự giận đâu nhỉ, Đức Vua? Tia sét đó là vì ngài ngạc nhiên đó chứ.」
Tôi nghe cả tiếng tán thành từ Beelzebuth. Rồi Keith thêm mắm dặm muối.
「Đúng thế. Nếu Claude-sama tức giận, sẽ có động đất và núi lửa phun trào, các hiệu ứng sẽ đáng sợ hơn nhiều. Nếu ngài giận quá mức, ngài sẽ hóa rồng……. Nhưng đừng bỏ tôi lại mà trở thành quỷ, nhé?」
Ra thế, tia sét đấy là do sốc, không phải tức giận. Tôi thực sự nghĩ với cách nó nhắm vào tôi, anh ta nghiêm túc nghĩ đến chuyện giết tôi.
Cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, Irene dần hé mắt.
Đúng như tôi nghĩ, cảnh này chắc chắn đẹp hơn nhiều CG.
—————————————-
Vì tuần sau chạy bài nên nhả sớm cho các bạn (-д-;)